Con trai: "Bố ơi, con có thể hỏi bố một câu hỏi?"
Bố: "Hỏi đi con."
Con trai: "Bố ơi, bố kiếm được bao nhiêu trong một giờ?"
Bố: "Đó không phải là việc của con. Tại sao con hỏi như vậy?"
Con trai: "Con chỉ muốn biết, bố kiếm được bao nhiêu 1 giờ thôi mà?"
Bố: "Bố kiếm 100 USD mỗi giờ”
Con trai: "Ồ (đầu cúi xuống).
Con trai: "Bố ơi, con có thể mượn 50 USD?"
Bố: "Hỏi đi con."
Con trai: "Bố ơi, bố kiếm được bao nhiêu trong một giờ?"
Bố: "Đó không phải là việc của con. Tại sao con hỏi như vậy?"
Con trai: "Con chỉ muốn biết, bố kiếm được bao nhiêu 1 giờ thôi mà?"
Bố: "Bố kiếm 100 USD mỗi giờ”
Con trai: "Ồ (đầu cúi xuống).
Con trai: "Bố ơi, con có thể mượn 50 USD?"
Người bố đã rất tức giận.
Bố: "Nếu lý do duy nhất con hỏi đó là vì con muốn mượn một số tiền để mua đồ chơi vớ vẩn hay một làm cái khác, hãy đi thẳng vào phòng và ngủ ngay lập tức. Bố làm việc chăm chỉ mỗi ngày không phải chỉ để cho những đòi hỏi trẻ con vớ vẩn như vậy"
Bố: "Nếu lý do duy nhất con hỏi đó là vì con muốn mượn một số tiền để mua đồ chơi vớ vẩn hay một làm cái khác, hãy đi thẳng vào phòng và ngủ ngay lập tức. Bố làm việc chăm chỉ mỗi ngày không phải chỉ để cho những đòi hỏi trẻ con vớ vẩn như vậy"
Cậu bé lặng lẽ đi vào phòng và đóng cửa lại.
Người đàn ông ngồi xuống, vẫn giận dữ vì câu hỏi của cậu bé. Làm sao nó dám hỏi như vậy chỉ để mượn một số tiền?
Sau một giờ miên man, người đàn ông đã bình tĩnh lại, và bắt đầu suy nghĩ: Có thể con mình thực sự cần 50 USD để mua một cái gì đó quan trọng. Cậu bé có khi nào hỏi vay tiền của bố đâu?
Người đàn ông đã đi đến cửa phòng của cậu bé và mở cửa.
Bố: "Con ngủ chưa, con trai?”
Con trai: "Chưa bố ạ, con còn thức".
BỐ: “Bố đã suy nghĩ lại. Có lẽ bố đã khắt khe sau một ngày dài mệt mỏi. Đây là 50 USD mà con cần!”
Cậu bé ngồi thẳng lên, mỉm cười.
Con trai: "Ồ, cảm ơn bố!"
Bố: "Con ngủ chưa, con trai?”
Con trai: "Chưa bố ạ, con còn thức".
BỐ: “Bố đã suy nghĩ lại. Có lẽ bố đã khắt khe sau một ngày dài mệt mỏi. Đây là 50 USD mà con cần!”
Cậu bé ngồi thẳng lên, mỉm cười.
Con trai: "Ồ, cảm ơn bố!"
Sau đó, cậu bé thò tay xuống dưới gối của mình, lấy ra một số tiền lẻ nhàu nát lên.
Người cha thấy cậu bé đã có tiền, bắt đầu nổi giận trở lại. Đứa con từ từ đếm tiền của mình, và sau đó ngước nhìn cha mình.
Người cha thấy cậu bé đã có tiền, bắt đầu nổi giận trở lại. Đứa con từ từ đếm tiền của mình, và sau đó ngước nhìn cha mình.
Bố: "Tại sao con muốn có nhiều tiền hơn trong khi con đã có?"
Con trai: "Bởi vì con không đủ...”
“Bố ơi, nếu con có 100 USD, con có thể mua thời gian không? Bố vui lòng về nhà sớm hơn vào ngày mai. Con muốn ăn tối với bố”.
Người cha nghẹn ngào. Ông vòng tay quanh cậu bé…
Bạn hãy nhớ, nếu bạn mất đi vào ngày mai, công ty sẽ dễ dàng thay thế người khác, còn gia đình, bố mẹ, vợ và con chúng ta sẽ mất mát rất lớn trong suốt quãng đời còn lại.
No comments:
Post a Comment