Thơ: Vũ Thị Khương
Chắc gì anh
đến hôm nay
Mà em cứ đợi tàn ngày, trắng đêm...
Hết đi ra cửa ngóng nhìn
Vào nhà ngồi xuống đứng lên thẫn thờ.
Hôm nay, cả những ngày sau em chờ... |
Mà em cứ đợi tàn ngày, trắng đêm...
Hết đi ra cửa ngóng nhìn
Vào nhà ngồi xuống đứng lên thẫn thờ.
Chắc gì anh đến bây giờ
Trà pha để nguội, nhạt mờ vị hương
Chắc gì? Mà dạ cứ thương
Cứ day dứt nỗi vấn vương trong lòng.
Ðã yêu, yêu đến vô cùng
Ðã thương, thương đến nát lòng vì nhau
Chắc gì? Có chắc gì đâu!
Hôm nay, cả những ngày sau EM CHỜ...
P.T
No comments:
Post a Comment