Biết trái tim chẳng có tội gì đâu,
Khi anh không thể yêu em hơn được nữa.
Biết chuyện chúng mình rồi sẽ thành tan vỡ.
Vẫn thẫn thờ, vẫn tiếc nuối, ngẩn ngơ...
Chẳng muốn tin đâu : "tình anh đã nhạt mờ"
Tình yêu cả tin, em trao anh nồng cháy.
Em không tiếc những ngày nông nổi ấy,
Em bồi hồi, em vội vã, em yêu...
Nhớ mãi nghe anh, có biết bao điều.
Em đã chát, đã mail... vì nói thì không thể.
Tình chúng mình nay đã xa đến thế...
Câu thơ này có đến được nơi anh ?
Có ích gì đâu Chủ nhật mỗi chiều thanh.
Em ngày nghỉ, và anh ngày nghỉ...
Nắng quái chiều đang tìm về chốn ngủ.
Em bơ vơ biết trú ngụ về đâu ???
Bài cùng chủ đề:
No comments:
Post a Comment