Coppy từ tâm sự của một Boy
“Vào
Webtretho đọc tâm sự của các chị em, người thì bị chồng mắng chửi, người thì bị
chồng lạnh nhạt, người thì bị chồng phản bội, người thì bị gia đình chồng bắt
nạt… nói chung là tình cảnh của các chị em đều “thê thảm” không sao tả xiết.
Nguyên nhân của những cái sự thê thảm đó là vì đâu?
Vì số phận? Vì vợ? Vì chồng? Có nhiều lý do được mang ra mổ
xẻ lắm, nhưng có một thứ quan trọng nhất, mà lại ít được nói đến.“
Đó
là vì CHỌN SAI, YÊU LẦM, LẤY NHẦM
“Tiếc
rằng lý do này có nói ra dường như cũng không có ích gì cho chị em, vì đã trót
lấy mất rồi, trót mang khổ vào thân rồi. Thế nên mình tranh thủ thời gian rảnh
(vì bị vợ chiếm mất TV) sang bên box yêu đương này viết bài, hy vọng giúp ích
cho những bạn gái chưa chồng có thêm thông tin bổ ích để chọn được người chồng
tử tế, không phải vào box bên kia than thân trách phận trong tương lai gần”.
NHỮNG
NGUYÊN TẮC ĐỂ LẤY ĐƯỢC CHỒNG TỐT
Nguyên
tắc chung: Ngu thì chết, bệnh tật không tự nhiên sinh ra.
Điều
này có nghĩa là đàn ông không “tự dưng xấu”. Nhiều bạn lấy làm ngạc nhiên rằng
người chồng mình sao trước và sau khi cưới lại khác nhau đến vậy. Trước kia anh
ta dịu dàng, ga lăng, sạch sẽ, còn sau khi cưới anh ta cục cằn, vô học, bẩn
thỉu, một sự biến đổi “thần kỳ” chăng?
Không,
cái người đàn ông cục cằn, vô học, bẩn thỉu ấy không tự nhiên sinh ra. Anh ta
vẫn ở đó, trong cái lớp vỏ dịu dàng, sạch sẽ, lãng mạn ấy, chỉ có điều bạn
không nhận ra thôi. Vì thế, lấy chồng tốt hay chồng xấu không phải là sự may
rủi, điều đó phụ thuộc vào chính bạn, và chỉ bạn mà thôi. Bạn chọn đúng, bạn sẽ
được “hàng tốt”, bạn chọn sai, bạn vớ phải “hàng dởm”. Nếu bạn không biết cách
làm “người tiêu dùng thông thái”, thì chẳng có gì ngạc nhiên khi bạn bị ngộ
độc, bị thương tích, bị ốm đau vì chính thứ hàng tự tay mình mang về.
Nếu
bạn mua phải một con cá ươn, thì đó là do số phận, hay do bạn đoảng?
Vâng,
xin hãy nhớ nguyên tắc đầu tiên: Bệnh tật không tự nhiên sinh ra, ngu thì
(phải) chết.
Nguyên
tắc 2: Yêu là chọn lựa.
Nguyên
tắc này còn được gọi là nguyên tắc: Không tin vào sự lãng mạn nhảm nhí.
Yêu
là cái gì? Các nhà văn, nhà thơ từ xưa đến nay đã tô vẽ, thần thánh hóa, huyền
bí hóa, ngu xuẩn hóa tình yêu một cách triệt để, nào là yêu là hy sinh, yêu là
hết mình, yêu là không biết tại sao yêu thì mới là yêu, yêu là không bao giờ
nói lời hối tiếc vân vân… Tín đồ trung thành nhất của những cái tuyên ngôn hũ
nút này tất nhiên là các bạn gái.
Các
bạn quên mất hai điều quan trọng:
Thứ
nhất, nhà văn nhà thơ là những kẻ có tâm
hồn khác người, và nói chung là có cuộc sống không bình thường. Họ nhìn, đánh
giá, cảm nhận cuộc sống theo một cách khác chúng ta, và thông thường là cực
đoan. Họ không có cuộc sống bình thường chính là vì những suy nghĩ, cảm xúc có
phần thái quá, lệch lạc đó. Vì thế trừ phi bạn cũng muốn sống như họ, còn không
thì đừng có nghe họ.
Thứ
hai, những kẻ hay tuyên truyền cho mấy
thứ yêu là hy sinh, yêu là hết mình, yêu là không biết tại sao yêu thì mới là
yêu, yêu là không bao giờ nói lời hối tiếc đó là ai? Là đàn ông. Tại
sao? Bởi vì những điều đó có lợi cho đàn ông.
Với
bản năng truyền giống của mình, đàn ông cần có những người đàn bà ngốc nghếch,
dâng hiến, mù quáng… để có thể dễ dàng thực hiện chức năng giống nòi (cái này
là do bản năng, không phải cố tình đâu). Những người phụ nữ thông minh, biết
cân bằng cảm xúc và lý trí tất nhiên không có lợi cho việc reo rắc gen khắp
nơi, vì thế cần ngu hóa họ, đánh vào cảm xúc của họ, làm lạc lối họ. Cách tốt
nhất là mang một thứ vô hình, khó xác định là tình yêu ra để làm công cụ.
Những
cô gái bị ảnh hưởng bởi sự tuyên truyền một cách hoang tưởng về tình yêu này sẽ
lao vào tình yêu (và đàn ông) như một con thiêu thân mù quáng. Không nghĩ, và
không dám nghĩ, (sợ bị coi là “không biết yêu”) đến việc tìm hiểu, đánh giá,
nhận xét, cân nhắc về cái người mà nhiều khả năng mình sẽ lấy làm chồng, cái
người có ảnh hưởng quyết định đến hạnh phúc cả đời mình. Yêu là không thể lý
giải được, yêu là không tính toán, yêu là đi theo tiếng gọi trái tim … Ừ tốt
thôi, đến lúc bị một thằng chồng vũ phu đánh đập, bị bà mẹ chồng nanh ác chửi
bới… thì mang trái tim ra mà đền nhé.
Tóm
lại: Yêu là quá trình phát triển cảm xúc, và đặc biệt là sự tìm hiểu, chọn lựa
cần thiết đối với người bạn yêu. Lý trí cần cho tình yêu cũng như trái tim vậy.
Kẻ nào nói với bạn tình yêu không cần lý trí, ấy là bởi vì kẻ đó chẳng có tí
trí óc nào. Còn nếu bạn cũng muốn mình không có trí óc như vậy, thì hãy xem lại
nguyên tắc số 1.
Nguyên
tắc 3: Tình yêu chẳng giúp được gì.
Tại
sao phụ nữ khổ hơn đàn ông? Bởi vì họ ít lý trí hơn. Phụ nữ suy nghĩ bằng trực
giác, bằng cảm tính, cảm xúc, mà những cái này thì rất dễ tác động. Có nghĩa là
lừa phụ nữ thì dễ hơn là lừa đàn ông. Mà chả cần phải lừa, tự họ lừa họ là đủ
rồi.
Điều
phụ nữ tin tưởng nhất là gì? Có tình yêu là sẽ vượt qua tất cả? Ồ, thật là buồn
cười, thật là ngớ ngẩn. Giống như bọn nghiện vậy, có thuốc là chúng tin rằng có
thể tự mình xây dựng được cả thiên đường cho bản thân, nhưng ai cũng biết thiên
đường của nghiện thì hết cơn say thuốc là hết sạch, thiên đường của những kẻ
coi tình yêu là phép màu cũng sẽ chết sau ngày cưới. Khi dân nghiện say thuốc,
họ có cảm giác chúng trở thành siêu nhân có thể bay như chim, khỏe như gấu, vui
như tết. Khi phụ nữ yêu họ cũng có cảm giác y như vậy, chính vì thế họ nghĩ
rằng chừng nào cái cảm giác say sưa này còn tồn tại, họ có thể vượt qua tất cả,
nào là cải tạo đàn ông, nào là khuất phục được mẹ chồng khó tính, nào là gánh
vác được họ hàng nhà chồng vân vân…
Kết
cục thì sao? Bọn nghiện thân tàn ma dại, kết thúc cuộc đời sau khi nhận ra
những gì xảy ra trong cơn say của mình là không có thật. Còn phụ nữ mù quáng
cũng thân tàn ma dại sau khi nhận ra rằng cơn mê tình chẳng giúp họ đương đầu
tốt hơn với những khó khăn trong cuộc sống gia đình, ngược lại, những khó khăn
đó làm họ tỉnh mộng, và rốt cục tình thì chẳng còn, lại đeo thêm mấy cục nợ
đời.
Vì
thế, hãy luôn nhớ rằng, tình yêu là con chim nhỏ, xinh xắn, yếu ớt. Nó không
giúp bạn vượt qua chông gai thử thách gì đâu, ngược lại, bạn còn cần phải chăm
sóc, bảo vệ, o bế nó các kiểu nếu không muốn nó chết. Muốn chăm sóc nó như thế,
bạn phải có thời gian, phải có sức khỏe và tâm trạng tốt, mà những thứ đó không
có được nếu cuộc sống của bạn quá khó khăn. Tất nhiên đôi khi nó giúp bạn, làm
cho cuộc sống của bạn thêm dễ chịu, nhưng phần lớn thời gian thì bạn là người
phải giúp nó, chăm nó. Khi bạn không có gánh nặng gia đình, khi người đàn ông
của bạn vẫn còn nồng nàn (đang trong giai đoạn chinh phục thử thách mà) thì
việc nuôi một con chim nhỏ xinh xắn rất là đơn giản, và nó hót cho bạn vui suốt
cả ngày. Nhưng khi bạn đầu bù tóc rối mặc bộ đồ nhàu nát cọ sàn vệ sinh thay
cho osin trong nhà chồng, thì cái con chim ấy chẳng những không hót nữa, mà còn
sẵn sàng ốm chết lúc nào không biết. Còn chồng bạn, luôn sẵn sàng nuôi một con
mới (bản năng thôi, không cố tình đâu).
Thử
hình dung có ngày bạn sẽ đối thoại với “con chim” tình yêu như thế này:
-
Tình yêu ơi, tao khổ quá, sao mày không giúp tao vượt qua khó khăn?
-
Tao có hứa giúp mày vượt qua khó khăn hồi nào đâu? Tự mày nghĩ ra cái công dụng
đấy cho tao mà.
-
Nhưng nhiều khi tao thấy có mày tao cũng có thêm sức mạnh đấy chứ?
-
À, đại khái tao là viên thuốc hạ sốt, mày bệnh quá thì tao có thể giúp mày hạ
nhiệt một lúc, nhưng tao không phải là thuốc chữa bệnh. Còn mày
thì cho rằng tao là thứ thuốc tiên chữa bá bệnh. Thật mệt tao quá.
Thuybtc
Thuybtc
Bài cùng chủ đề:
No comments:
Post a Comment