Saturday 20 October 2012

Ông xã ơi !



Chồng của em ơi !

Anh cũng biết rằng 8/3 là ngày mà mọi "giống nữ" đều được tôn vinh. Trong ngày ấy nếu đi mua cua, mà thấy cua nữ thì người ta cũng thả ra. Chúa, Trời, Phật, thánh Ala, và kể cả thần cây đa, cây gạo, thần cây bồ đề, cây bồ hòn cũng đều ban phúc lành cho đám đàn bà trong cái ngày ấy.

Chồng của em ơi !

Anh cũng biết rằng 8/3 là ngày mà mọi "giống nữ" đều được tôn vinh. Trong ngày ấy nếu đi mua cua, mà thấy cua nữ thì người ta cũng thả ra. Chúa, Trời, Phật, thánh Ala, và kể cả thần cây đa, cây gạo, thần cây bồ đề, cây bồ hòn cũng đều ban phúc lành cho đám đàn bà trong cái ngày ấy.

Vậy thì em nhân ngày ấy mà gửi thư này cho anh, anh hãy vì cái ngày của đám đàn bà mà bớt giận anh nhé, vì em muốn thổ lộ cùng anh một điều em vẫn chôn giấu trong lòng lâu nay. Em đã định giữ kín cho riêng mình. Sống để dạ chết mang đi. Nhưng anh biết không? khi ta chôn giấu một điều bí mật, thì đồng thời cũng như mang một mầm bệnh và điều đó sẽ nghuy hiểm vô cùng. Chưa kể là những ý nghĩ của em cứ luôn lăm le, chực biến thành chương trình hành động. Anh vẫn nói tư tưởng đi trước một bước, là kim chỉ nam cho hành động.

Hãy nghe em anh nhé! Trước khi đặt bức thư này lên bàn, em đã chuẩn bị khá kỹ lưỡng. Tất cả những vật thể có thể bay được trong căn phòng, em đều đã di dời chúng xa anh. Mà anh đừng tạo thêm ra vật thể bay nào nữa nhé, anh hãy hiểu rằng anh là một tấm gương lớn đối với em, và em là người vợ trung thực nhất trên cõi đời này.

Người ta nói “gần đèn thì rạng”. Em gần anh lâu ngày, nên nhất cử nhất động của em đều đã học ở anh. Ngay cả đến tính cách của em giờ đây cũng đã giống anh nhiều phần. Hãy bình tĩnh nghe em nói  ông xã nhé. Vì em cần thổ lộ cùng anh, cần thú nhận với anh để có thể kiêu hãnh và tin rằng em là một người vợ trung thực. Ta đã thề ngày yêu nhau là trung thực và cùng nhau đi đến hết cuộc đời. Chỉ có cái chết mới chia lìa chúng ta.

Anh ơi, tạm thời, em có mười điều để kể cùng anh anh, hãy bình tĩnh anh nhé:

Điều 1. Anh là người đẹp trai, khéo nói. Em đã từng yêu anh tha thiết, trước khi ta cưới nhau em vẫn nghĩ “mình thật may mắn mới có được anh”

Điều 2. Sau khi lấy anh em vẫn nghĩ “ơn trời, cuối cùng mình cũng lấy được anh.
  1. Lấy anh được một thời gian em bắt đầu phát hiện ở anh có nhiều điều không như em đã tưởng tượng lúc trước. Em bắt đầu thất vọng... (xin lỗi anh).
  2. Em đã có lúc sợ hãi mùi vị trong miệng anh, khi anh trở về nồng nặc hơi men và mùi son phấn của ai đó. Nằm bên em, anh đã gọi tên người khác.
  3. Đã nhiều lúc em rất ghét anh, rất ân hận vì đã lấy anh và nghĩ rằng giá như mình không lấy anh ta có phải tốt hơn không. Thế nhưng em vẫn sống cùng anh và vẫn nhẹ nhàng với anh cho đến ngày nay.
  4. Em đã từng nghĩ: lão này thật “keo kiệt” khi anh cáu bẳn vì chiếc áo hay đôi giày em mua, hoặc những lúc em hết tiền mà xin anh một đồng anh cũng không đưa, lại còn sỉ vả em nữa.
  5. Em đã từng nghĩ: mình sẽ bỏ anh ta vì anh ta chỉ toàn khoác lác, nói mười nhưng thực hiện lại chả nổi một, hai. Trên đời này với anh ta chỉ quan trọng nhất là tụ họp với bạn bè, gái lạ và cờ bạc. Còn mình đường đường là một tiểu thư, mình đã ước mơ cưới một anh chàng trí thức, chứ không phải một lão nông với ước mơ chật hẹp, và tư duy ngắn đến tội nghiệp như thế này.
  6. Em đã nhiều lần thấy anh đi vào quán bia ôm, karaoke ôm và những chỗ có thể thoải mái ôm. Em nhiều lần biết rằng anh và đám bạn của anh nói khoác là đi công việc, đi khách hàng ở Đồ sơn, Quất Lâm và nhiều nơi khác. Thực ra đó chỉ là cái cớ. Thực ra đó là những hành trình đi đến “lầu xanh”. Đi tập thể. Trong đó các anh cổ vũ nhau, khích lệ nhau để có thêm cảm giác. Về việc này, em có thể bắt chước dân Quảng Bình mà nói: “Bọ biết mà bọ cứ mần thinh”, em không nói anh lại cứ tưởng em không biết. Có lần Anh đã “bo” cho em - vợ của anh 50 ngàn đồng, trong một cơn ngà ngà sa.
  7. Dù nhiều lúc rất phẫn nộ nhưng Em vẫn không thể bỏ anh vì chúng ta đã có hai con. Hơn nữa em không muốn nội ngoại, bạn bè chúng ta phải bất ngờ vì họ vẫn tưởng cuộc sống của chúng ta tràn đầy hạnh phúc. Vả lại em biết là em vẫn yêu anh, mặc dù trong lòng em, mười phần tình yêu đã gầy năm sáu phần. Em cũng không thể bỏ anh vì em nhìn ra ngoài kia, bạn anh cũng thế cả. Bạn em cũng thế. Mà hình như bây giờ đàn ông toàn thế. Vậy bỏ anh em biết lấy ai để hơn anh. Lấy đâu ra đôi vai sạch cho em gối mái đầu tội nghiệp này, lấy đâu ra một tấm lưng đủ vững để em dựa vào đây?
  8. Vì thế anh biết không? thời gian gần đây khi nằm bên anh, em đã thường ngoại tình trong tâm tưởng (rất xin lỗi anh). Em nghĩ đến một người đàn ông tài ba, ga lăng, hào phóng, sẵn sàng nhảy vào lửa vì em và yêu em thật nhiều. (Em có quyền mơ ước như thế không anh?).
Vì thế, ông xã của em ơi! em phải có giải pháp nào đó để khỏi bùng nổ mà làm tan cửa nát nhà. Nhiều lúc quá bức súc và thất vọng vì anh, em cũng muốn biến mọi đồ đạc trong nhà chúng ta, và ngay cả bản thân em nữa, thành những vật thể bay.
Và từ lâu một chương trình hành động mạnh mẽ trong lòng đang thôi thúc em:

- Em sẽ tìm kiếm một người tình, một người thật dễ thương, ga lăng và dịu dàng với em. Một người luôn dành cho em những lời ngọt ngào tình cảm, một người có thể hi sinh tất cả vì em. 

Có thể vợ anh ta đẹp. Nhưng Em cũng đẹp chứ bộ. Nhưng vợ anh ta sẽ gánh những sự khó chịu và vấn đề cơm áo khi anh ta về nhà. Còn lúc bên em, anh ta sẽ là người dễ thương, dịu dàng và Em chỉ hưởng thụ lúc anh ta dễ thương mà thôi. Nhưng chính Anh vẫn làm như thế. Thiên hạ vẫn làm thế, đàn ông thế gian này vẫn thế lâu nay phải không anh?

- Thỉnh thoảng em sẽ đi công tác xa. Gần thì phía Bắc. Xa hơn thì phía Nam. Khung cảnh lạ mà có người yêu mới thì đấy mới gọi là biết đón nhận những quà tặng bất ngờ từ cuộc sống. Không nếm trải những mặt, ngọt trong cuộc đời thì đến lúc chết đi cũng uổng mà thôi. Hơn nữa anh cũng chả biết đấy là đâu, hóa ra sự hi sinh của em cho anh lại trở nên vô nghĩa hay sao?
- Em đã nghĩ ra giải pháp đó để tự cứu đời mình và cứu cuộc hôn nhân của chúng ta, suy cho cùng em làm thế cũng là vì anh và vì các con anh đấy. Em có thể lén lút. nhưng kẻ giấu giếm là kẻ vừa khổ lại vừa hèn. Cuối cùng cũng sẽ lộ ra. Cũng như anh ấy, anh cứ tưởng anh giỏi về nghệ thuật “giương đông kích tây” lắm, giỏi về phương pháp lấp liếm lắm, nhưng rốt cuộc anh làm gì thì em không muốn cũng vẫn phải biết, em còn cảm nhận được hết những việc anh làm.  Vì thế thà em cứ nói trước với anh rồi đàng hoàng làm còn hơn, cho dù anh có nổi khùng, có giận dữ hay đánh mắng em...thì em sẽ vẫn làm theo kế hoạch em đã định ra đó.

Nhưng Em cam kết với anh rằng cuộc hôn nhân của chúng ta là bền vững. Dù thế nào thì em cũng mãi ở bên anh. Giờ đây chúng ta sống với nhau bằng nghĩa vụ và vì con cái. Vả lại, dù thế nào thì em cũng vẫn yêu anh. Em làm thế chỉ để giải tỏa nỗi bức xúc của em, giải tỏa sự ghen tuông và cũng là để lấy lại sự công bằng cho em thôi. Em sẽ không dại gì tốn tiền đám cưới lại, tốn tiền cho án phí ly hôn đâu anh.

Trả lời em đi anh nhé. Nhân ngày 8/3, mong rằng vì cái Ngày Đàn bà này mà anh công bằng với em, ủng hộ em với nhé, đừng nổi giận với quyết định của em, đươc không anh?

Yêu anh! người đàn ông em không bao giờ rời bỏ.

No comments:

Post a Comment